Đề bài:
Em hãy viết một bài luận miêu tả người thân nhất của em.
Bài làm:
Mỗi lúc Mẹ vắng nhà, tôi thích ngồi một mình ngâm nga những câu hát hồn nhiên của trẻ thơ về Mẹ: “Mẹ đi vắng…Con cầm cây đàn con hát…Hát cho Mẹ về với con…”. Ba tôi đã đi về một nơi rất xa, tôi lớn lên trong tình Mẹ, trong niềm hạnh phúc được Mẹ che chở yêu thương. Đối với tôi, mẹ quan trọng biết nhường nào.
Mẹ tôi năm nay đã
ngoài bốn mươi tuổi nhưng nét thanh xuân vẫn còn rạng rỡ trên khuôn mặt Mẹ. Mẹ tôi hiện là giáo viên dạy bộ môn Ngữ Văn của một trường trung học cơ sở. Với vóc người thon thả làm Mẹ duyên dáng hơn trong tà áo dài thướt tha. Dáng đi của Mẹ chậm rãi, uyển chuyển. Giọng nói của Mẹ trầm ấm ngọt ngào rất dễ gây thiện cảm với người khác. Mái tóc dài của Mẹ tôi được uốn quăn như sóng lượn. Mẹ có khuôn mặt trái xoan rất đẹp. Làn da của Mẹ trắng và mịn màng. Mẹ có sống mũi cao, miệng lúc nào cũng tươi cười vui vẻ. Đôi môi Mẹ tôi đỏ mọng, mắt sáng tựa vì sao trên trời dưới hai hàng mi cong vút toát lên vẻ đẹp của người phụ nữ thời hiện đại. Nhưng tôi yêu nhất vẫn là nụ cười của Mẹ. Chính nụ cười ấy là lời động viên giúp tôi biết ngẩng cao đầu hướng về phía trước. Mẹ tôi rất hiền dịu. Mặc dù thương tôi nhưng Mẹ luôn nghiêm nghị, cứng rắn khi dạy bảo, khuyên răn tôi. Mẹ tôi là người đảm đang và là một đầu bếp tuyệt vời của gia đình. Món mẹ nấu lúc nào cũng ngon và hấp dẫn. Tôi thích nhất là món trứng cuộn do Mẹ làm. Tôi đã cố gắng học cho bằng được nhưng cũng chưa khéo và ngon bằng Mẹ. Tuy luôn tất bật với việc trường và việc nhà nhưng Mẹ luôn quan tâm tới việc học của tôi, lo cho tôi từng miếng ăn giấc ngủ. Ánh mắt Mẹ tôi ít khi nhìn vào
lúcMẹ răn dạy nhưng khi nhìn vào ánh mắt ấy tôi thấy được sự yêu thương, mong chờ sự sửa đổi. Những ngày cuối tuần, hai mẹ con cùng làm việc nhà rất vui vẻ. Tôi thường quan sát Mẹ lúc Mẹ nấu ăn, thật chẳng dễ tí nào cả. Gò má Mẹ ửng hồng vì hơi nóng của bếp, trán đẫm mồ hôi, nhưng khi nhìn tôi đang chăm chú quan sát thì Mẹ laị nở một nụ cười rạng rỡ. Mẹ thường dành thời gian nghe tôi chia sẻ những chuyện buồn vui ở trường. Gương mặt Mẹ lúc hớn hở vui tươi, lúc đăm chiêu suy nghĩ tìm cách giải quyết vấn đề khó khăn giúp tôi.
Mẹ còn dạy cho tôi cách đối xử với mọi người, cách nấu những món ăn đơn giản, cách sắp xếp đồ đạc ngăn nắp. Tình yêu của Mẹ dành cho tôi bao la vô bờ bến, nhất là khi tôi gặp vấn đề về sức khỏe. Tôi nhớ lúc tôi sốt cao, Mẹ đã thức suốt mấy đêm liền chăm sóc tôi khiến Mẹ hao gầy, hốc hác. Khi tôi đã khỏi bệnh Mẹ mới yên tâm.
Nhiều lúc tôi tự hỏi rằng: Mình sẽ sống ra sao nếu không có Mẹ?”. Mẹ là món quà vô giá mà tạo hóa đã ban tặng cho tôi. Tôi yêu Mẹ nhiều lắm, tôi hứa sẽ cố gắng làm Mẹ vui lòng. Dù mai sau có xa Mẹ nhưng tôi vẫn luôn nhớ về Mẹ như câu thơ:
“Con dù lớn vẫn là con của Mẹ
Đi suốt đời lòng Mẹ vẫn theo con…”
************************************************
Từ ngoài đời, Mẹ bước vào trang văn của con vừa thân thuộc vừa xa lạ- thân thuộc với những gì vốn có, xa lạ bởi bỗng nhiên mẹ đẹp lên rất nhiều mà chẳng cần phải vào “thẩm mỹ viện” làm gì cho tốn xiền con nhỉ...
Cô giáo chấm bài văn của con 9,5 – vậy có hào phóng quá không con?
Mẹ post lên đây để các Cô- Dì- Chú- Bác- Anh- Chị…thẩm định lại xem nào…
Theo miêu tả của Rồng con thì mẹ bé là hoa hậu, là nàng tiên, là cô tấm dịu hiền. Chị thiệt zui nhé!
Trả lờiXóachị thì hiểu ý Rồng muốn diễn đạt "Mẹ Rồng là tất cả yêu thương ấm áp của Rồng" thôi!thanks Lip
Xóa